Những điểm chung APP-6A

Các bộ ký hiệu

APP-6A có năm bộ ký hiệu lớn, mỗi bộ sử dụng một kiểu nhận dạng ký hiệu mã hóa (SIDC) riêng:

  • Bộ đơn vị, khí tài và thiết bị.
  • Bộ hoạt động quân sự (đồ biểu chiến thuật)
  • Bộ khí tượng và hải dương học (METOC)
  • Bộ thông tin - tình báo
  • Hoạt động quân sự ngoài chiến đấu (MOOTW)

Bộ đơn vị, khí tài và thiết bị bao gồm các ký hiệu, thường nằm trong khung, biểu hiện trên bản đồ tượng trưng cho một đối tượng ngoài thực địa. Tất cả các loại chi tiết và thông tin diễn dải bao quanh nó, xác định chủng loại, số lượng, ngày tháng, hướng vận động,...

Bộ hoạt động quân sự (đồ biểu chiến thuật) đại diện cho các thông tin không thể được biểu hiện chỉ bằng các ký hiệu kiểu biểu tượng: ranh giới phụ trách của các đơn vị, chỉ thị khu vực đặc biệt, các dấu hiệu độc đáo khác liên quan đến hình học ba chiều về không gian chiến trường, và những gì cần thiết cho việc lập kế hoạch và chỉ huy tác chiến. Có các ký hiệu biểu thị đường, điểm và diện trong bộ này.

Bộ khí tượng và hải dương học là bộ duy nhất không được thiết kế bằng tiêu chuẩn riêng của NATO. Nói đúng hơn, chúng là chuẩn của Tổ chức Khí tượng Thế giới.

các bộ thông tin - tình báo và hoạt động quân sự ngoài chiến đấu không nằm trong bộ đơn vị, khí tài và thiết bị mặc dù chúng tuân theo quy ước tương tự (ví dụ, chúng bao gồm các biểu tượng có khung liên quan đến các điểm trên bản đồ). Chúng không được thiết kế trong chuẩn APP-6A nguyên bản, mà được lấy từ chuẩn MIL-STD-2525B.

Ký hiệu kiểu biểu tượng (ký tượng)

Hầu hết các ký hiệu tượng trưng cho những đối tượng cụ thể, bao gồm một khung (biên hình học), màu nền, một biểu tượng thành phần, và các biểu tượng bổ sung tùy theo thực tế. Tiếp theo là các đoạn ký tự hoặc các chỉ số đồ biểu cung cấp thông tin thêm.

Khung ký hiệu tạo ra cảm thị giác về mối liên quan (quan hệ giữa các đối tượng được biểu thị), không gian tác chiến, và trạng thái của một đối tượng đang hoạt động. Việc sử dụng kết hợp cả hình dạng và màu sắc là không cần thiết, cho phép biểu tượng được sử dụng trong điều kiện dưới lý tưởng, như biểu tượng đỏ đơn sắc để bảo vệ thị giác của người sử dụng vào ban đêm. Gần như tất cả các biểu tượng được đánh giá cao về tính cách điệu và có thể được vẽ ra bởi một người gần như hoàn toàn không có năng khiếu hội họa, sử dụng công cụ thô sơ như giấy thường và bút chì.

Khung ký hiệu là cơ sở để các thành phần ký hiệu và chi tiết sửa đổi khác được thêm vào. Trong hầu hết trường hợp một khung bao quanh một biểu tượng. Một trong những trường hợp ngoại lệ là khí tài, có thể biểu diễn chỉ bằng ký hiệu (trong trường hợp những ký hiệu này có màu phân biệt như khung ký hiệu).

Màu nền là khu vực bên trong biểu tượng. Nếu được chỉ định một màu sắc nhất định, nó gia tăng (hoặc làm rườm rà thêm) thông tin về sự liên quan của đối tượng được biểu hiện. Nếu không sử dụng màu sắc, màu nền là màu giấy. Rất ít ký hiệu có màu nền riêng, không bị ảnh hưởng bởi mối liên quan với các đối tượng khác.

Hiện trạng

Bản thân các ký hiệu suy cho cùng có thể được hiểu là sự kết hợp các biểu tượng thành phần, sử dụng một quy tắc đơn giản như một số hệ thống chữ viết tượng hình chẳng hạn như chữ Hán. Tuy nhiên tiêu chuẩn này vẫn chỉ cố gắng cung cấp một danh sách "đầy đủ" các biểu tượng nhất có thể, thay vì hợp thành một loại tự điển về ký tượng thành phần. Điều này gây ra vấn đề khi cần một ký hiệu cho sự vật, sự việc phát sinh không lường trước được, không có trong chuẩn (đặc biệt là ở bộ hoạt động quân sự ngoài chiến đấu). Vấn đề càng trầm trọng thêm bởi việc phải duy trì sự chung nhất của chuẩn đối với mọi đối tượng sử dụng.